ĐƯỢC SỐNG LẠI
Từ tận đáy lòng, tôi biết ơn người thầy, người anh đã xuất hiện đúng thời điểm và cho tôi nguồn cảm hứng để sống lại và tiếp tục với đam mê đã bỏ lững 1 năm vừa qua.
Nhớ mãi lời anh:
- 'anh thấy em có nhiều ý tưởng, cứ cho phép mình thử đi, kèm đo đạc, và có nhìn lại nhe'
- 'thử với cái mới, nhưng đừng quên những gì nền tảng nhất, thử với 20% exploration và 80% exploitation xem sao'
- 'Nga, chậm lại 2 nhịp! '
- Khi tôi cảm thấy phân vân về leadership của mình đã đủ tầm vóc chưa, 'cho anh biết khi em nói về leadership em nghĩ đến điều gì?
- khi tôi loay hoay với nhiều kế hoạch, anh hỏi - 'mấy thứ này quan trọng thế nào với cái mục tiêu lâu dài'
- luôn liên tục reflect (nhìn lại) nhe em
- em có bài học gì cho mình sau buổi làm việc hôm nay?
- chữ WOOP thần kỳ
- anh tin em làm được
Với câu nói cuối cùng này của anh, tôi được tiếp thêm động lực rất nhiều, để bây giờ, nguồn cảm hứng và năng lượng cho công việc đến trong tôi như ngày đầu đặt chân lên mảnh đất Sài Gòn này (27/5/2017).
Biết ơn anh đã dành thời gian lắng nghe những tâm sự ko đầu ko đuôi từ một đứa được mệnh danh là "lì" như tôi. Đúng là tôi có nhiều đam mê và hoài bão khi bước chân vào SG. Cũng đúng rằng 1 năm qua tâm trí tôi lang thang vô định ko biết mình nên làm từ đâu với bao nhiêu dự định kế hoạch ấp ủ.
Sau 10 buổi trò chuyện cùng anh, ko dài cũng ko ngắn nhưng tôi tìm lại được chính mình, ko còn âu lo hồi hộp với những ý tưởng crazy nữa. Trong tôi có sự rõ ràng về những mục tiêu ngắn hạn, dài hạn, và điều giá trị nhất - có lẽ là sự đồng hành, sự phản biện từ anh trên suốt chặng đường.
Biết ơn anh vì tất cả.